Một hôm tuyết lớn, cụ đến ông phú hộ trong làng vay tiền, vừa may hôm đó phú hộ đang vui bèn cho cụ vay ngay hai đồng bạc trắng, lại còn bảo “Cầm đi mà tiêu, không cần trả lại!". Trong khu tập thể gia đình tôi có một cụ già gác cổng. Kỹ xảo "vua quay sang nói với tả hữu có rất nhiều phép, có thể tìm ra câu chuyện thích hợp không thì nói loanh quanh chọc cười cũng có thể.
Tiếp theo chỉ còn là vấn đề nắm chắc quyền chủ động. Có người cho quảng cáo này tương đối thực tế, không khoa trương. Có một câu chuyện nhỏ mà ý nghĩa lại lớn.
Làm sao để thương thảo đây? Cái họ quan tâm là cái họ muốn được. Đóng vai trò người khách thường ra vào các dinh thự cao cấp khiến đối phương tưởng anh là người thượng lưu. Tưởng Giới Thạch bèn bày mưu điệu hổ ly sơn.
Khi công ty Pháp cho đại diện Buriler đến Mỹ gạ bán công tỵ kênh đào Panama với giá 100 triệu đô la thì Mỹ vốn đã thèm nhỏ dãi, nay thấy Pháp muốn bán nên vô cùng sung sướng. Cho nên khi tự trào phải công kích mạnh chỗ yếu của mình mới dễ dàng làm cho mọi người hứng thú, tất nhiên không phải một mình anh cười mà cả hội đều cười. Bụng người chứa đựng những gì ai biết biểu lộ ra ở nơi nào) .
Lái xe đáp: "Đúng vậy, nhưng đường đông quá!". Ông kể lại tình cảnh 30 năm trước, khi ông còn là một người tập sự trong cửa hàng bán máy đếm tiền. Sau khi hai anh em lớn lên, Vũ Phương đã mấy lần yêu cầu lập Công Thúc Đoạn làm thái tử.
Xin đơn cử vài ví dụ để nghiên cứu phân tích. Đối phương dễ dàng tiếp thu, hơn nữa, nói nhỏ khiến cho đối phương sợ nghe không rõ, phải lắng nghe cẩn thận. Những người thuyên bơm thổi vỗ mông ngựa thường dùng những lời nói ngọt như đường, hoa hòe hoa sói khiến cho đối phương bất giác họặc vui vẻ nghe lọt tai, lòng phơi phới như mùa xuân hoa nở hay phiêu diêu quên mình.
Như thế, anh ta sẽ là người chiến không ở tầm cỡ cao hơn. của đối phương đều có thể đạt đến triệt hạ cái đài tâm lý của họ. ít rút lời nói lại nhưng lần này tôi nhận sai.
Như vậy Gia Cát Lượng đã chữa hai cây cầu thành hai nàng kiều vợ của Tôn Sách và Chu Du. Khi có cơ hội sẽ đền đáp thịnh tình của anh. Dù mang đầy ý thù địch mà ngoài mặt vẫn nói cười náo nhiệt mà hành động cũng phóng khoáng.
Ông tìm hiểu thì biết đó là dinh cơ một viên hoạn quan. Bà Strong cười chảy nước mắt. tiên yêu cầu chúng tôi bỏ giày ra đi dép lê vào nhà.
Ông nói tiếp: “ Qua truyền hình, các vị thấy Bắc Kinh đã trở thành tiêu điểm của thế giới, tham gia thế vận hội rồi, chúng ta đã luôn là vũ đài thế giới. Cậu Bảy hối hận đã lỡ lời gây sự bèn lấy gương soi mặt mình rồi nói: !'ôi, hai má mình như sao trên trời từng chấm từng chấm mà đẹp sao! Tám này, nhìn xem mặt mình từng hàng từng hàng như sóng lớp sau đuổi lớp trước". Phủ quân thấy anh ta quá vô lễ bèn vòng tay nói rằng: "Mời trà?" Tả hữu của phủ quân bèn hô: “ Tiễn khách'”