Trong bài đầy những câu tươi tựa hoa, như những câu này: Tôi chắc chắn cứ đúng luật thì tôi phải thắng trong vụ kiện đó và lần đó tôi cãi hùng hồn hơn bao giờ hết. Nhưng biết nhận lỗi của mình là biết vượt lên trên bọn người thường và biết một nỗi vui cao thượng hiếm có.
Anh ta phàn nàn công việc nặng nhọc quá, làm việc nhiều giờ quá, và xin thêm người phụ. Mới đầu, viên thu thuế tỏ uy quyền của ông một cách ồn ào. Rồi sau xảy ra sao? Đoạn văn bản này trích trong cuốn sách thú vị của E.
Đánh bài "Bridge"? Không! Không, không, không. Bài diễn văn đó là một trứ tác có kết quả lạ lùng. Tôi tự thấy xấu hổ".
Nhưng tôi chưa thấy phòng làm việc nào lót ván đẹp bằng phòng này. Nhưng, Emerson nói, "lễ phép tức là phải chịu nhiều hy sinh nhỏ". Không thể nào ca tối nay được đâu!".
Lòng tốt của ông có kết quả là khuyến khích những người có hảo ý. Nhưng tôi tự nhủ: "Anh Emile, anh đợi khi nào tôi gặp anh, tôi sẽ cho anh một trận". Tại những cao lâu đó, khách ăn được đãi như người lương thiện, biết trọng danh dự.
Chúng ta khi được giới thiệu với một người lạ nói chuyện với họ một lát, rồi khi từ biệt không nhớ tên người ta để mà chào nữa. Chị xấu như quỷ, mắt lé, chân đi chữ bát, gây giơ xương, đần độn. "Khi bạn lầm lỡ, hãy vui lòng nhận lỗi ngay đi".
Chính tôi cũng đã học chút ít về thuế má, quốc khố. Đừng chỉ cho người ta thấy rằng người ta lầm lộn, đừng làm cho người ta tức giận, trái lại phải biết khôn khéo. Tôi dám cuộc với bạn rằng bữa đó thầy về nhà, vui như sao, kể lại chuyện cho vợ nghe và buổi tối, khi rửa mặt, ngắm bộ tóc trong gương, tự nhủ, "Kể ra tóc mình đẹp thiệt".
Chẳng hạn, bạn đòi món khoai chiên mà chị hầu bàn đưa lên món khoai nghiền, bạn chỉ cần nói ngọt ngào: "Tôi ân hận vì làm phiền chị, nhưng tôi thích món khoai chiên hơn", thì chị đó vui vẻ trả lời ngay: "Không sao, thưa ông, để tôi đổi hầu ông", vì chị ấy cảm động khi thấy được bạn kính trọng. Có lòng ham muốn học hỏi và thi hành những định lệ chi phối sự giao thiệp giữa loài người với nhau. Vả lại cô còn nhiều cháu ruột, cô để cho các anh ấy, các anh ấy sẽ mừng lắm.
Tôi liền viết lên tời giấy câu này: "Thưa các Ngài, tôi xin lỗi các Ngài; tôi đau cuống họng nói không ra tiếng". "Bạn phải xử trí ra sao cho người đó thấy sung sướng làm công việc mà bạn đề nghị". Chẳng hạn, bạn đòi món khoai chiên mà chị hầu bàn đưa lên món khoai nghiền, bạn chỉ cần nói ngọt ngào: "Tôi ân hận vì làm phiền chị, nhưng tôi thích món khoai chiên hơn", thì chị đó vui vẻ trả lời ngay: "Không sao, thưa ông, để tôi đổi hầu ông", vì chị ấy cảm động khi thấy được bạn kính trọng.
Thần đã từng khâm phục nghe Bệ hạ giảng về phong vũ biểu, về vô tuyến điện tín hoặc về quang tuyến X nữa. Trước hết đừng nói đến những vấn đề riêng của mình, tốn công vô ích. Anh cho một người phụ việc lại thế.