Và Sid cũng nhớ lại một lời khuyên luôn tỏ ra hữu dụng với chàng: "Hãy hành động ngay bây giờ, đừng trì hoãn nữa". Hàn Quốc, Đài Loan và đang lan tỏa nhanh chóng sang các quốc gia, châu lục khác những tháng đầu năm 2005. Đúng là dường như chàng sẽ không cần phải làm gì thêm nữa nên chàng có thể để việc này vào ngày mai.
Chàng phải làm gì bây giờ? Trong bất cứ trường hợp nào chàng cũng đã cố hết sức mình. Đôi khi, trong những điều kiện tưởng như đầy đủ nhất - may mắn cũng vẫn không đến. Chàng thấy bốn lá hình trái tim của nó mở bung ra hứng lấy những tia nắng mặt trời rực rỡ xuyên qua những nhánh cây khổng lồ bao quanh nó.
Đêm nay chàng lại một lần nữa mơ về cảnh tượng cây bốn lá đang nhú mầm vươn mình lên cao. Ngay mai, theo giấc mơ của Sid, Cây Bốn Lá thần kỳ, loài cây mang lại sự may mắn vô tận sẽ mọc lên trong khu rừng Mê Hoặc. - Ta không phải là một hòn đá biết nói.
Chân thành chúc các bạn sẽ tìm được may mắn trong cuộc sống của mình. "Đây có vẻ là một nơi thích hợp đây" - chàng thầm nghĩ. Như vậy, lời nguyền đã bị phá giải, bởi vì người sẽ chết nếu không tìm thấy cây bốn lá và người nhổ nó ra nhưng không chết cùng là một người - đó là Merlin.
Không khó khăn gì mấy Sid tìm ngay ra được khu đất đó. - Ngược lại à? - Max ngạc nhiên không biết Jim đang ám chỉ điều gì. Nhưng Sid chợt nhớ tới lời của Sequoia.
Dù rằng điều đó chẳng dẫn anh tới đâu nhưng ít nhất nó cũng làm anh bình tĩnh trở lại. Đừng có đánh thức những bông hoa ly của ta nữa! May mắn phải do chính người đó tạo ra.
Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày. Hãy nhanh nhanh lên, ngươi không còn nhiều thời gian nữa đâu. Thế nhưng cả thần Gnome lẫn Bà chúa hồ đều khẳng định với ta rằng chưa từng có một cái cây bốn lá nào mọc trong khu rừng Mê Hoặc cả.
Tôi sẽ không làm ồn đâu. Anh chỉ muốn trừng trị Merlin ngay lập tức nên anh nhanh chóng đồng ý. - Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào?
Tìm một cây kim dưới bể xem chừng còn dễ hơn gấp ngàn lần. Tôi đã nghĩ đến việc mở một dãy cửa hàng của riêng mình và đã bỏ công nghiên cứu về việc này mất gần một năm. - Con không cần phải cảm ơn ta.
Điều này chưa bao giờ xảy ra trong hai ngàn năm qua. Thật lạ thay, càng làm việc, chàng lại không còn suy nghĩ nhiều về việc cái nơi mà chàng đã vun đất, đã mang lại nguồn nước và đã làm quang cây cối liệu có phải là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc hay không. Khi đưa ánh mắt nhìn sang người đối diện, cả hai chợt thấy có điều gì dường như quen lắm, gợi lên từ rất xa xăm nhưng cũng thật gần gũi.