Để người ta nói cho thỏa thích đi. Và tôi nhắc lại, được vậy chỉ nhờ cậu thi hành những quy tắc mà chúng ta đương nêu ra đây. Cho nên người ta trốn mày hết: không ai chỉ bảo chi cho mày hết, vì vô ích.
Vậy, muốn sửa đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ: Ngồi sau chiếc bàn làm việc, ngậm điếu sì gà lớn trong góc miệng, mỗi lần trông thấy mặt Amsei, ông ta nói như chó sủa: "Hôm nay không mua chi hết. Vậy thì có lý gì mà bạn y sẽ tới chơi trên cái sân mà lần trước y mời, không ai thèm tới hết?
Đã đành, bạn có thể chĩa súng sáu vào bụng một người qua đường mà bắt người đó phải cởi đồng hồ ra đưa cho bạn. cùng bạn ông ta chẳng biết chút gì hết, chỉ trích bậy. Điều thứ nhì, nó muốn giường nó sạch.
Tôi hứa với ông rằng những đồ đồng của ông sẽ làm và giao đúng hẹn, dù tôi phải ngưng hết thảy những công việc khác lại". Một nhà chế thuốc giết chuột, phân phát cho những người mua buôn, một dụng cụ để bày hàng, trong đó có hai con chuột sống. Rồi ông định sao, chúng tôi xin theo như vậy".
Bọn họ bèn yêu cầu này nọ. Thứ nhì: các bạn sẽ nhận thấy rằng khả năng của bạn làm đẹp lòng và dẫn dụ người khác sẽ nẩy nở, rực rỡ như bông đào về tiết xuân vậy. - Xin lỗi ông, ông lầm.
Mà cả Dutch Schluts, một trong những tên cướp lợi hại nhất ở Nữu Ước cũng tuyên bố với một ký giả rằng y là ân nhân của thiên hạ. Những con heo thản nhiên đối với những giải thưởng đó cho ông cái cảm tưởng rằng ông rất quan trọng. William và Catherine Gladstone sống chung với nhau 59 năm, lúc nào cũng quyến luyến nhau.
Nhưng lần này, tôi không nóng nảy: tôi suy nghĩ và định dùng một thuật khác. Tôi ra tận cửa, đón ông, vô cùng niềm nở. Chúng tôi biết rằng ông bận nhiều việc lắm; xin ông đừng mất công trả lời thư này.
- Vậy thì có thể đem bán cho một hãng xe được. Bà mẹ kiệt sức, chết. Thế mà đáng lẽ gây với ông ấy, tôi lại cám ơn ông! Tôi hứa với ông xóa nó đi vì "một người ngăn nắp như ông, tính toán mỗi một cuốn sổ tất là ít lẫn lộn hơn các viên kế toán của tôi phải tính toán sổ của cả ngàn khách hàng".
Rồi ông đi trong mười chín ngày, khắp hai chục xứ, trên ba chục ngàn cây số. Amsel đã áp dụng nó một cách khéo léo. Một lát, thấy nóng quá, lão già lau mồ hôi trán và cởi áo.
Hay là ông lại hỏi ông Livingston Longfellow xem sao? Chắc ông biết ông ấy có một cuốn phim tuyệt đẹp về những cuộc săn bắn lớn ở ấn Độ. "Vớ đắt tiền, nếu mày có phải bỏ tiền ra mua, mày mới tiếc của mà giữ gìn nó!". Muốn học, phải hoạt động chớ không thụ động.