Phải, đáng lẽ biên lai này phải được thanh toán vào ngày 3 tháng 4. Một anh hùng ở Hiroshima – là Hiroshi, chở một thùng (tank) – gợi cho bạn nhớ tới họ của anh ta – Tanaka. Tất nhiên, hầu hết các từ này sẽ vô nghĩa đối với bạn.
Mọi vấn đề và nỗi lo lắng sẽ biến mất, bạn sẽ không phải nghĩ gì thêm nữa như câu nói: “Hãy tin tưởng vào Chúa… nhưng hãy khóa cửa…” Để tôi nhắc lại, ngay từ những chương đầu cuốn sách, bạn đã có thể ghi nhớ dễ dàng một danh sách gồm mười đồ vật! Vị giáo sư này (không phải đùa đâu, thật sự có những giáo sư như thế) có tầm ảnh hưởng lớn trong chương trình giảng dạy cuối cùng này.
Sự chịu đựng, cảm giác bị giam lỏng và suy sụp bắt nguồn từ đâu? Gốc rễ của vấn đề nằm ở chỗ chúng ta đang ngồi ở nhà! Mua 20 cái tem để ta gửi các hóa đơn đến những người đang nợ tiền chúng ta. Và từ đó, anh ta sẽ nhìn thấy các câu hỏi được khắc trên tủ.
Tôi cần nhắc lại rằng những hình ảnh tưởng tượng phải thật rõ nét. Hãy nhớ rằng những từ này phải có nghĩa. Tình huống này có vẻ rất quen thuộc nhỉ? Có phải tất cả chúng ta đều từng gặp phải trường hợp này không? Tiếp tục nhé! Bạn trở về nhà chỉ để thay quần áo rồi đến phòng tập thể dục.
Thói quen học tập của chúng ta được hình thành dựa trên cách ta được nuôi dạy và những điều ta thấy xung quanh. Điều này nhắc nhở anh phải nhấn mạnh điểm đáng lưu ý này. Rất nhiều lần, vấn đề nằm ở sự sẵn sàng bỏ qua các lỗi đánh vần, phát âm hay các lỗi khác của chúng ta.
Khi một người Mỹ nghe người Nhật Bản nói, anh ta sẽ không thể hiểu nổi. Nhân viên hỗ trợ tổng đài: “Số điện thoại mà quý vị vừa hỏi là…” Từ “Leche” gợi cho bạn nhớ đến từ Leechi – một loại quả của Trung Quốc.
Thật đáng buồn nếu anh ta phải mở sách ra và đọc: “Hãy nhìn xem… Tim phải ở bên trái… không, đợi đã, ở bên phải chứ…!” Cách duy nhất để bạn có thể tiếp tục chịu đựng là tự hứa sẽ danh riêng cho mình một phần thưởng. Trong các cuộc hội thảo của tôi, một số người tham gia thường than phiền rằng họ có thể nhớ rất rõ những sự kiện đã xảy ra 30 năm trước nhưng lại hay quên mất họ đã làm gì ngày hôm qua.
Từ nào trong tiếng Đức giống với “light”? Đó chính là “litch”. Bạn hãy lấy chiếc cầu bàn là (ironing board), vật dụng thứ tư. Các thông tin này sẽ không bao giờ tồn tại trong trí nhớ của chúng ta nữa!
Quá trình nhận dạng được thực hiện dựa vào trí nhớ của Simonidis. Tại sao chú chó Saint Bernard lại có một chiếc máy tính treo ở dây buộc cổ của nó? Vì nó đang định tìm mua một ngôi nhà. Chúng ta treo các từ này trên những chiếc móc treo khác nhau của các tập tin trong đầu.
Trong tâm trí của Billous Gaitous, các hình ảnh then chốt cho bài thuyết trình đã được gắn với các đồ vật trong phòng họp (hay bất kỳ phòng nào khác mà anh ta đã chọn). Nụ cười đó như thể đang nói rằng “50 đô-la, nhớ chứ bạn?” Bạn hãy tưởng tượng nha sĩ tạo ra cái ốc hình trái tim (heart) trên răng của cô bé bằng một tia laser (Laser – Liza).