Điều đó đã trở thành một thách thức đã khiến ông phải theo học khóa đào tạo 5 năm Y ở Mỹ. " Thất bại chính là con đường dẫn đến thành công ,cũng giống như cá khám phá về những điều sai trái đã hướng ta hăm hở tìm đến điều đúng. Hết sức bình tĩnh,ông cất mẩu tin nhắn vào túi ,hoàn thành bài diễn văn của mình rồi lập tức lao về nhà để nhìn lại lần cuối khuôn mặt của người vợ thân yêu.
Điều quan trọng với bạn là phải tống khứ nỗi sợ hãi không có việc làm, hãy phân tích lời phát biểu này và bạn sẽ thấy một chân lí nào đó: Chúng ta cũng nghe người ta nói rằng điều quan trọng nhất chính là điểm mấu chốt. Dường như vì một lí do nào đó mà người ta không hiểu được ý nghĩa thực sự của câu : “Gieo nhân gì gặp quả ấy”.
Cuối cùng,vào năm 1947,một cuộc khủng hoảng nhiên liệu khác thường đã xảy ra ở Nhật Bnar thời hậu chiến. ta có thể làm việc rất chăm chỉ nhưng cuối cùng ta vẫn "nghèo vẫn hoàn nghèo" Sau đó, ông trơ về Banwgkok và bắt đầu làm việc cho một cửa hàng dược phẩm với mức lương 200 bath( 5 đola) một tháng.
Và giờ tôi đã nổi tiếng. “Những người thành công tột bậc trong xã hội chúng ta gặp không phải là những người không gặp thất bại; họ chỉ không nhận thức tiêu cực về điều đó. Cuối cùng, vụ án được chuyển lên tòa án tối cao của Mĩ.
Khi còn là một đứa trẻ, ông đã chơi những trò khuyến khích “tinh thần đấu tranh và ý chí để chiến thắng”. Từ số vốn ban đầu là 211 peso, Coring phát triển công việc kinh doanh được xếp hạng hàng đầu ở Philippines, với tổng thu nhập hơn 3,1 tỉ peso, hơn 47 chi nhánh trên phạm vi cả nước và sử dụng hơn 3000 lao động. Có bao giờ bạn tự hỏi làm thế nào mà người Nhật có thể đứng lên từ cảnh đổ nát của chiến tranh thế giời thứ 2 để trở thành cường quốc kinh tế hùng mạnh như ngày nay?Tôi vẫn còn nhớ,thời tôi còn trẻ,nhiều người rất nghi ngờ các sản phẩm của Nhật.
Khi còn là một cậu bé, ông rất ghét đến trường học. Một căn bệnh không thể chữa khỏi được bừng cách loại bỏ các triệu chứng của nó. Khi đi trên đường không ai thèm chú ý đến tôi.
Khi đó,tình thế hết sức vô vọng. Tôi đã vỡ lẽ ra rằng sự thất bại là một phần của tiến trình phát triển. Vị tu sĩ tạo nên acis bòa thai này à? Ngày hôm sau cả làng quay ra chỉ trích vị tu sĩ : “ Sao ông có thể làm như thế chứ?”.
Ông sinh ngày 20 tháng 12 năm 1925. Bà tham gia nhiều lĩnh vực kinh doanh như bán hàng trực tiếp , dạy học, bảo hiểm cung với chồng bà …. Tuy nhiên, bất kể công việc là gì, tiền lương ra sao, anh luôn mong ước mãnh liệt là làm việc tốt.
Điểm nổi bật nhất của bà chính là tấm lòng vàng. Có phải nơi này không?”. Tiền ông đầu tư cho việc nghiên cứu cạn dần.
Ông đi ăn xin ngay cả trời bão hay những đêm giá lạnh để gia đình sống sót . Tôi quá bận rộn nên chẳng còn thời gian đâu để tội nghiệp bản thân. Vậy giờ phải làm gì nữa? Tôi xem các tài liệu trước đây để biết người tiền nhiệm của mình đã làm gì.