Ta được biết là trong năm ngày nữa, một Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này. Sau năm tiếng đồng hồ rong ruổi trên lưng ngựa, Nott nghe văng vẳng đâu đây tiếng thác nước đang chảy. Bà chúa hồ hơi bất ngờ và suy nghĩ một hồi lâu, nhưng cuối cùng bà cũng đồng ý.
Ngay ngày đầu tiên thần Gnome đã nói với ta là không có cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này cả, và chắc là thế thật. ngay dưới chỗ chàng ngồi. - Nó cần nhiều ánh sáng cũng như là bóng râm vậy.
Với tài năng của mình, cha tôi ngày càng khuếch trương nhà máy đó lên. Tôi chưa bao giờ ngừng suy nghĩ về điều này. Tác giả Alex Rovira và Fernando Trías de Bes là hai người bạn thân, với tính cách đặc biệt, tư duy sống sáng tạo, tích cực, luôn say mê thích thử thách với những ý tưởng mới.
Tôi đã có được cửa hàng thứ hai, thứ ba, rối thứ tư, và cứ thế. Một không khí im lặng bao trùm cả khu vườn, không ai nói với ai lời nào. May mắn sẽ luôn đến khi ta biết giữ vững niềm tin vào mục tiêu, sứ mạng và mục đích của mình.
Đêm đen tỏa xuống bao phủ khắp khu rừng. Nhận ra Nott, anh mừng rỡ: Sự may mắn luôn cần được sẻ chia.
Sau năm tiếng đồng hồ rong ruổi trên lưng ngựa, Nott nghe văng vẳng đâu đây tiếng thác nước đang chảy. Trong khi Max đạt được những thành công và hạnh phúc tràn đầy trong cuộc đời từ sự khởi đầu vô cùng khó khăn, từ hai bàn tay trắng, thì Jim lại không thể làm được điều đó, lúc khởi đầu ông đã được cuộc sống ưu đãi rất nhiều. Những người thấy được sự khác biệt giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự đã đạt được những kết quả ngoài mong đợi trong công việc.
Quả thật cuộc đời đã không mang lại cho tôi nhiều may mắn, mà kết cục lại bất hạnh như thế này đây. Merlin bất ngờ trước những gì nghe được. Điều này cũng không có gì là lạ.
Chẳng ai chịu thay đổi, canh tác lại mảnh đất này để làm nó thêm màu mỡ. Đêm đó nằm bên cạnh mảnh đất, chàng thật hài lòng nghĩ về những gì mình đã làm được. Nott quay lại và nhận ra Bà chúa hồ.
Suốt bảy ngày qua, những người thợ xây đã làm việc cật lực để lát gạch cho khu vườn. Thần Ston trú ngụ trên đỉnh của Núi Mẹ, một ngọn núi cheo leo đầy những hòn đá tảng gai góc. Mất hết gần một ngày, cuối cùng Nott cũng tìm gặp được ông ta.
Ta đã sống trong không rừng này hơn một trăm năm mươi năm và chưa có ai từng hỏi ta một câu hỏi ngu ngốc đến thế. Bà bắt đầu lần giở lại ký ức xưa cũ của mình, từ hai ngàn năm về trước, đi từ từng năm từng năm một được lưu trữ trong từng sớ gỗ trong cái thân hình khổng lồ của mình. Thậm chí người ta còn nghe những tiếng thở dài chán nản.