Vào thời điểm của mình Watson đã đi liên tục từ nhà máy đến văn phòng để tìm những nhân viên tài năng. Trong khi đó, sau sự mạo hiểm lớn đầu tiên Tom đã vượt qua nỗi sợ hãi phải quản lý tập đoàn quá lớn so với ông. Nếu các bạn làm tốt cách đó, các bạn sẽ nhận ra cách để tăng doanh số lên gấp ba lần.
Watson bước lên bục giảng và bàigiảng của ông chính là thông điệp đã nói với kỹ sư trưởng McPherson. Người ta đang chứng kiến người khổng lồ trong ngành kinh doanh máy tính rơi nhanh trong lịch sử hơn nửa thế kỷ huy hoàng của nó. Nhưng nhìn từ ngoài vào, thật ra công ty của ông còn thật nhỏ so với các nhà công nghiệp nước Mỹ lúc đó.
Watson, bằng cách phủ đầy quan niệm sống của mình lên trên cách thức điều hành một doanh nghiệp, đã để lại những bài học về nghệ thuật ứng xử, nghệ thuật lãnh đạo và bí quyết thành công. Ngay cả Maney, người đã bỏ ra nhiều năm để độc quyền khảo cứu kho tư liệu về Watson, cũng chỉ có thể đặt câu hỏi tại sao ông lại hào hứng làm việc đó? mà không thể đưa ra bằng chứng trả lời, ngoài suy đoán một người tầm cỡ như Patterson đã ra lệnh thì Watson thấy không có gì phải băn khoăn. Dù thế nào, giai thoại hay sự thật, câu chuyện đó cũng chứng tỏ sức hút của hình tượng Watson trong nghệ thuật lãnh đạo hay lớn hơn nữa là nghệ thuật sống.
Phía sau vẻ bên ngoài bình yên rất country đó là sự thật về chính sách thuê mướn. Người khổng lồ đang ngã khuỵu. Tấm ảnh này ngày nay còn được IBM lưu trữ cho thấy mọi
Nhưng Tom không rời đi nơi khác dù đã từng trầm uất, căng thẳng và chán chường. Đức tin đó được triển khai trong thời hiện đại như thế nào? Đây là hệ thống ba giá trị mà IBM viết tiếp vào năm 2003: Người ta lắng nghe ông hùng biện là phải, bởi lẽ bất cứ ai nghe đến những yếu tố làm nên số phận thì lập tức sẽ chú ý lắng nghe, dù là chúng được đặt trong phạm vi kinh doanh hay phạm vi nào đi chăng nữa.
Nhiệm vụ của nó là xâm nhập vào bên trong thị trường máy cũ, bán phá giá để đánh bại các đối thủ, tạo những khoảng trống để NCR bán thế hệ máy mới và quan trọng hơn là để kiểm soát toàn bộ thị trường. 1914 tại Dayton, bang Ohio, là khi Watson bắt đầu tháng ngày xa con nhỏ, rời người vợ trẻ lê bước đến New York tìm công việc mới. Họ giao cho Halsey Dickinson tiếp tục nghiên cứu chiếc máy tính điện tử đầu tiên.
Bia và rượu vẫn tiếp tục có mặt trong các bữa ăn trưa trong suốt hai năm sau đó, kể cả khi Watson đã là chủ tịch công ty vào năm 1915. Thế giới yên bình và huy hoàng đó, như ông từng mơ ước và làm được, đã tồn tại đến cả khi Watson qua đời gần 40 năm sau khi ông qua đời, Homestead mới tạm dừng hoạt động, tức những năm 1990 khi IBM rơi vào suy thoái. Ông nói với các nhân viên bán hàng:
Chúng thậm chí giúp xử lý chính xác tình trạng thương vong và tử vong của quân đội và vô số công việc tính toán quân sự khác. Sự khác nhau này có lẽ do cách thức kiếm tiền của họ. Flint cần một người cứu và làm cho nó lớn lên.
Sau nhà là con suối nhỏ và chuồng bò do cha của ông xây năm 1825. Gerstner biết rằng, IBM vào thời của mình, phải tự dựa vào chính nó. Maney đã tìm thấy lá thư Watson gửi trả lời Đại học Harvard sau đó: Thư của các anh cho thấy các anh không quen thuộc với việc phát minh và sự phát triển Mark I của IBM.
Ông cương quyết bắt cha phải vào IBM vàcha đã buộc phải nghe theo. Watson hài lòng với bản thiết kế của họa sĩ. IBM vẫn bảo thủ với máy chủ trước khi kịp làm ra ThinkPad muộn màng.