ÔNg Lincoln giận lắm, la: "Trời cao đất dày, như vậy nghĩa là gì?" là hội trưởng hội "Công giáo" của châu thành Boston, được bạn bè giúp đỡ, ông dùng đủ cách bài trừ, nhưng than ôi! Không có kết quả chi hết; không hy vọng gì trừ được bọn đó hết. Rút cuộc, cái com-măng ghế chín vạn mỹ kim đó ai được lãnh, chắc bạn đã hiểu.
Người chủ đó không hài lòng về chị ta lắm. Nên ôn tồn ngọt ngào, không nên xẵng. Hồi ông còn làm Thống đốc Nữu Ước, nhà khám Sing Sing thiếu người giám đốc.
Gió khoe gió mạnh, mặt trời khoe mặt trời mạnh. Một người trung bình được vui vẻ trong gia đình còn sướng gấp trăm một vị thiên tài phải sống cảnh cô độc. Năm 1852, Hoàng đế Nã Phá Luân đệ tam say mê Nữ bá tước Mari Eugénie Ignace Augustine de Montiji, người đàn bà đẹp nhất thế giới và cưới nàng.
Như vậy ông ta hết nói gì được nữa, không có lý lẽ gì để tranh biện được nữa. Không những tán thành nơi lựa làm kho hàng, mà còn vạch cho cả một chương trình để mua cửa hàng đó, dự trữ hàng hóa và khai trương xí nghiệp mới. Một người làm công già rưng rưng nước mắt nói rằng, ngày hôm đó là ngày sung sướng nhất của ông từ hai năm nay.
Ví dụ khi bạn bực tức, tự nhiên bạn muốn chỉ trích, khiển trách chứ không nghĩ tới sự tự đặt mình vào địa vị người. Bạn cho vậy là con nít ư? Có lẽ là con nít thiệt. Cho nên họ bất đắc dĩ phải vâng lời, càu nhàu, oán hờn.
Dillinger thỏa mãn nó bằng cách giết người, ăn cướp các ngân hàng. Dụng cụ và nhà máy bị phá phách, người ta kêu lính tới, sinh ra một cuộc đỏ máu, và nhiều thợ đình công ngã gục dưới làn đạn. ở bên đó, ông bà có săn thú rừng không?.
Lincoln không cần một người khuyên bảo, ông chỉ muốn có một bạn thân nghe ông nói và hiểu ông để ông trút tâm sự của ông thôi. Vậy đứa nhỏ muốn gì? Chẳng cần phải là nhà trinh thám đại tài cũng đoán được. Tối thứ bảy, tôi không tiếp ai hết, để tự xét mình.
Những đức lang quân ở Mỹ nên noi gương bà. Dyke Và bây giờ, tôi xin dặn bạn điều này. Hãng xe Chrysler cho những con voi leo lên mui xe để thiên hạ thấy rằng mui xe chắc chắn.
Có? Ông bà thiệt gặp may tôi muốn được như ông bà lắm. Người đó rõ ràng thiếu của xí nghiệp Detmer mười lăm mỹ kim, viết thư đòi nhiều lần mà không chịu trả, hôm đó đi xe lửa từ nhà lại hãng, nói không những không trả tiền mà từ rày không thèm mua hàng ở hãng nữa. Ely Culbertson là vua bài bridge.
000 đồng để bắt đầu làm máy của tôi rơi, tôi bằng lòng bỏ số tiền đó đi, làm lại máy khác cho ông, để được vừa ý ông. Cho nên hết thảy, giàu, nghèo, ăn trộm, ăn xin. Để cho họ tin rằng, chính họ phát khởi ra ý kiến mà bạn đã dẫn khởi ra cho họ.